TRUNG THU VẸN NGUYÊN – TRỞ VỀ VỚI NHỮNG KÝ ỨC TUỔI THƠ

 

TRUNG THU VẸN NGUYÊN – TRỞ VỀ VỚI NHỮNG KÝ ỨC TUỔI THƠ

Tết Trung Thu được xem như là dịp lễ lớn ở Việt Nam. Đánh dấu ngày trăng tròn và sáng nhất vào mỗi tháng 8 âm lịch. 

Đây được xem như là ngày tết riêng của thiếu nhi, bởi, mỗi dịp trung thu hàng năm, trẻ em trên khắp mọi vùng miền trên đất nước được tặng quà Trung Thu, được tham gia các hoạt động rước đèn, phá cỗ, xem múa lân, ngắm trăng,… vô cùng náo nhiệt.

Đây cũng là ngày để con cháu tỏ lòng hiếu kính với ông bà, cha mẹ bằng những món quà, những lời thăm hỏi.

Trung thu ngày ấy, có lẽ niềm hạnh phúc lớn nhất của mỗi đứa trẻ chính là được ông bà làm cho những chiếc lồng đèn từ những chiếc thanh tre đơn sơ, cảm giác háo hức chỉ mong xong nhanh nhanh để được đem ra khoe với đám bạn cùng xóm, được chúng xuýt xoa khen ngợi. Lúc đó, ở những làng quê, những đám trẻ con không biết hương vị của những chiếc bánh trung thu vàng ươm mà xa xỉ, chúng tụ tập lại cùng nhau, cùng chơi đùa, nhận vài chiếc bánh chiếc kẹo con. Như thế là đủ rồi.

Một mùa trung thu như vậy, bạn đã từng trải qua chưa? Nếu có, bạn có cảm thấy nuối tiếc không?

Nhắc đến những kỷ niệm đó, riêng tôi, cảm thấy cực kỳ nuối tiếc và mong được 1 lần trở lại tuổi thơ, tận hưởng những phút giây vô âu vô lo, được thỏa sức chơi đùa cùng đám bạn, được ngồi lại nghe ông bà kể những câu chuyện cổ tích còn dang dở.

Hiện tại, thay cho những hoạt động đó, người ta đón Trung Thu bằng một cách khác, yên bình hơn, ấm áp mà nhẹ nhàng hơn. Đó là ngồi lại cùng nhau, quây quần bên gia đình trò chuyện, tâm sự, kể nhau nghe những câu chuyện chưa từng được kể, thưởng thức một miếng bánh trung thu ngọt ngào, nhấp một ngụm trà thanh mát. Nghe thật yên bình và thoải mái phải không?

 

Một số khác, chắc hẳn là phải đang bộn bề với công việc, có người phải liên tục chạy những deadline sếp giao, người thì đang chật vật với “cơm áo gạo tiền”, hoặc là luôn bận rộn với những mối quan hệ xã giao không bao giờ kết thúc…

Khi chúng ta lớn, cuộc sống, công việc bận rộn khiến chúng ta quên lãng nhiều giá trị, quên mất những ngày như ngày Trung Thu, không còn đám trẻ cùng xóm, không còn được ngồi lại cùng nghe ông bà kể những câu chuyện cổ tích còn dang dở, không còn cảm giác háo hức mỗi mùa Trung Thu đến.

Để rồi bỗng một ngày, khi dừng lại, hoặc là ngày đó đã qua, hoặc là ngơ ngác chẳng biết làm gì, Trung thu là gì nữa.

Nếu bạn đọc hết bài viết này, hãy đứng dậy, thoát khỏi các ứng dụng mạng xã hội, tắt màn hình điện thoại, rời khỏi chiếc ghế đang ngồi, và đưa con trẻ đến với những ký ức tuổi thơ, ký ức về ngày tết Trung Thu mà chúng xứng đáng được có.

Hãy một lần thử bé lại, thử một lần trở về với tuổi thơ…

Dù có đi xa đến đâu, chỉ cần trong tim vẫn có những người mà bạn yêu thương… thì ý nghĩa của tết Trung thu vẫn còn vẹn nguyên.

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.